Vertical Green Highrise
The high-class Condotel hotel complex seamlessly integrates with the scenic landscape of Cap Saint-Jacques beach, connecting the coast with surrounding urban public activities to create an alluring destination for tourists and residents alike.

This open space, offering a variety of services, will serve as a vibrant public hub where shopping, entertainment, relaxation, and leisure activities take place around. The complex, consisting of two towers—one 40 stories tall and the other 10 stories with service podiums—spans a total usable area of 130,000 square meters, adding energy and dynamism to Cap Saint-Jacques beach city.
The active spaces, featuring panoramic sea views, foster a harmonious connection between the buildings and the stunning surrounding landscape. All functional areas are designed to be open, filled with natural light, greenery, and a sense of unity with the blue sky and deep ocean. A system of plazas, flower gardens, cascading waterfalls, and vertical green walls enhances the project’s appeal, creating a unique and inviting environment.

Type
Highrise tower
Year
2016
Location
Cap Saint jaques
Team
Ho Viet Vinh
Pham Tu
Next project | Majestic Hotel Renovation

Established by the Hui-Bon-Hoa Company (owned by a Chinese-Vietnamese businessman known as Uncle Hoa), the hotel is located at the corner of Catinat Street (now Dong Khoi Street) and Quai de Belgique Street (now Ton Duc Thang Street). Designed in the popular baroque architectural style of the time, the hotel became one of Saigon’s most elegant and impressive buildings upon its completion in 1925.
The Majestic initially had three stories and 44 bedrooms, as per the original design by a French architect. In 1948, the Indochina Tourism and Exhibition Department, led by the Frenchman Franchini Mathieu, purchased the ground and first floors of the hotel and leased 44 rooms for 30 years.
The hotel was officially rated as a five-star establishment in 2007. In July 2011, construction began on two new towers along Nguyen Hue Street, adding 353 rooms to the hotel.
However, over time, the usage of the space and the integration of modern equipment have diminished the building’s original value. The goal of the redesign and renovation is to restore its luxury and evoke the essence of the famous Indochinese architectural style, reminiscent of old Saigon.
Next project | Ngôi nhà của BỤT
Ngôi nhà của Bụt là nơi chốn của sự thanh tịnh hoà lẫn trong sắc thái biến đổi của không – thời gian. Mỗi bước chân như chậm lại để các giác quan tìm thấy mình qua sự va đập với sự chuyển động vi tế nhất. Sự đơn độc trở nên độc tôn toả sáng trong sự đối thoại vụn vỡ tạm thời trước sự sinh diệt của tạo hoá.



Next project | Can Gio emotional city

Photo by Vinhho
The goal is to enhance connectivity between Can Gio and neighboring provinces, particularly Vung Tau. As Ho Chi Minh City continues to expand, the demand for infrastructure grows, posing potential risks to Can Gio’s ecological integrity. Special attention is given to strengthening links with the nearby beach resort of Vung Tau, initially through a speedboat network and eventually with the proposed construction of an undersea tunnel.
While the jury found the tunnel proposal highly debatable, they acknowledged that the previously approved masterplan lacked adequate provisions for improving these connections. Team 4 prioritized these links, making them a central focus of their proposal.

Another key aspect of the development proposed by the team is the diversification of tourism activities. These could range from walking or boating excursions through the mangroves to farm visits, beach activities, and trips to nearby provinces made more accessible through the improved transportation links.
The team also presented a project to reclaim land and create two artificial islands off the coast at the eastern and western ends. These islands are envisioned as hubs for diverse tourism activities, offering unique experiences to visitors.

Achieving these objectives will require significant improvements to infrastructure. A high-speed transportation system must be implemented in a way that respects the environment and minimizes pollution, bringing Can Gio closer to nearby development areas.
Freshwater supply is critical for both residents and tourists. A sustainable water collection and recycling system should be established to optimize this valuable resource while preventing water pollution.
The construction of eco-houses will help balance the infrastructural development, ensuring harmony with the natural surroundings. Additionally, all other modes of transportation within the area will be designed to be environmentally friendly.

The project seeks to enhance the quality of life for the residents of Can Gio. This will be accomplished by preserving and upgrading traditional activities such as farming and those along the beach.
Locals will be encouraged to participate in service, trade, and production activities to meet the demands of tourism while maintaining their cultural heritage. Traditional practices will be promoted, enabling those living in the forest, on the beach, or along the river to share their unique ways of life.
Additionally, numerous public spaces and recreational activities will be developed, fostering leisure and entertainment opportunities for both residents and visitors.

The southern area of Can Gio along the beach will be developed with a focus on preserving the connections between the forest and the sea. Six key axes will serve as the foundation for these links: an agricultural production axis, a commercial axis, a festival axis, a handicraft village axis, a traditional market axis, and a public space axis.
This approach ensures that development respects the natural and cultural heritage of the region while creating vibrant and functional spaces for both residents and visitors.

The ultimate aim of this proposal is to evoke and enrich people’s senses and emotions, creating an “emotional city”. Both visitors and locals will be immersed in a symphony of sensory experiences:
They will listen to the soothing sounds of the forest and the rhythmic waves of the beach. They will marvel at breathtaking views of the sea and lush forests, swim in the waves, and feel the textures of the forest’s natural wonders.
The air will carry the refreshing scent of the sea, mingling with the intricate fragrances of the mangrove. They will savor the local flavors, from seafood harvested from the river and sea to traditional delicacies.
Beyond these sensory delights, their emotions will be further deepened by the rich history, vibrant culture, and timeless traditions of Can Gio, making every moment a journey of discovery and connection.

Team 4
- Ho Viet Vinh – Leader Architect, Urban Planner
- Pham Phu Cuong – Architect
- Nguyen Hong Minh – Architect
- Hoang Anh Tu – Architect, Urban Planner
- Pham Anh Tuan – Architect, Urban Planner
- Nguyen Anh Tuan – Architect, Landscape Architect
Team 4, comprised entirely of Vietnamese professionals and led by Architect Ho Viet Vinh, brought a profound vision for the future of Can Gio. The team outlined a series of key objectives, including the preservation of the mangrove ecosystem—both its core and transitional areas—the optimization and development of local production activities, and the protection of water resources from pollution originating from the Saigon-Dong Nai River and the sea.
For their insightful and forward-thinking approach, Team 4 awarded a special mention from the Workshops of Cergy-Pontoise.
Next project | KHỞI NGUỒN

a photo by Vinhho 2025
Tôi không nhớ chính xác lần đầu tiên mình xem Rêu không phải là rêu mà là nhân chứng của thời gian và nơi chốn tự bao giờ? Có lẽ đó là một buổi sáng sớm khi sương còn đọng trên những phiến đá bên bờ suối. Hoặc có thể là một buổi chiều mưa, khi những mảng rêu xanh mướt trải dài trên tường gạch cũ, như những vết tích của một thời đại đã ngủ quên.
Dù là lúc nào, Rêu vẫn luôn ở đó, lặng lẽ, trầm mặc, bám rễ vào thời gian theo cách riêng của nó.
Rêu không phải là cỏ cây, cũng không hoàn toàn là rong rêu trôi dạt theo dòng nước. Nó là một thực thể kỳ lạ, vừa nguyên sơ, vừa vĩnh cửu. Rêu không có rễ, nhưng lại bám chặt vào đá. Không có thân cành, nhưng lan rộng như một tấm thảm. Không có tiếng nói, nhưng lại kể những câu chuyện cổ xưa hơn bất cứ cuốn sách nào từng được viết ra.
Thế giới của Rêu là một vùng giao thoa giữa cái hữu hình và cái vô hình. Nếu nhìn từ xa, Rêu chỉ là một lớp xanh nhạt, một mảng màu lặng lẽ trên nền đá xám. Nhưng nếu cúi xuống thật gần, ta sẽ thấy một hệ sinh thái thu nhỏ, nơi những sợi tơ mềm mại vươn lên, đón lấy ánh sáng đầu ngày. Rêu không chỉ sống trong không gian – nó còn bám vào ký ức, len lỏi vào những vết nứt của thời gian.
Tôi gọi Rêu mang một diễn trình với tên gọi “biên niên sử”: một cuốn sách không cần giấy mực, nhưng lưu giữ được những gì đã qua. Một hạt rêu nhỏ bé có thể mang theo nó câu chuyện của hàng trăm năm. Nó lớn lên trên bề mặt những công trình cổ, trên đá núi, trên mái ngói, trên những phiến đường rêu phong của một thành phố cũ. Nó ghi lại dấu vết của từng cơn mưa, từng đợt nắng, từng trận gió mùa.
Và như thế, Rêu bước vào cuộc đời tôi như một chứng nhân lặng lẽ nhưng không thể nào lơ đãng. Cùng với Thời gian, Rêu tồn tại trong một vũ điệu chậm rãi, không màng đến sự hối hả của thế gian. Tôi trở thành người chứng kiến: không, đúng hơn là kẻ lang thang giữa những lớp ký ức thời gian mà Rêu lưu giữ, cố gắng hiểu những gì mà nó muốn nói.
Nhưng liệu Biên niên sử Rêu có thực sự là một câu chuyện thú vị? Hay chỉ là tôi đang cố gắng tìm kiếm ý nghĩa trong một thứ vốn dĩ vô ngôn?
Kiến trúc sư Hồ Viết Vinh, Huế 2025
Next project | Ruộng thức
Bước đi trên thửa ruộng, một bên đang chín vàng và một bên tuổi mười sáu, lòng như bước vào một ngã rẽ thời gian. Vựa lúa đồng bằng không ngủ để mang thóc gạo đến các hải cảng, để chuyển đến nơi cần đến. Vậy mà nó không một khoảng lặng nghỉ ngơi giữa các mùa vụ để hồi sinh. Ngày xưa, người dân cho đất nghỉ sau các mùa vụ canh tác; thế mà giờ đây nó phải đầu tắt mặt tối, phải gồng gánh sức nặng của mưu sinh. Một khi không được nghỉ ngơi vào mùa nước tràn đồng thì đất sẽ suy kiệt do không ngậm được phù sa, cái thưở mùa nước nổi cả đồng bằng như vào một ngày hội lớn: sự tất bật tạm lắng lại để tiếng cười và tiếng thở của đất được rền vang và hồi phục. Giờ đây, đến mùa nước nổi, cánh đồng vẫn vậy, nước không tràn qua đê bao bảo vệ mùa vụ. Dòng phù sa được ví như dòng sữa mẹ nuôi dưỡng vùng Châu thổ thì giờ đây đã cuộn cuộn chảy ra biển tạo thành các cù lao, ụ nổi ngăn đường ra biển lớn.
Ruộng thức là trăn trở và tâm sự của một vùng châu thổ trù phú đất ngậm phù sa một thời.
KTS. Hồ Viết Vinh

Next project | A Dialogue Between Humanity and Nature Through the Duo Exhibition “Biophilia and Naturalis”

Source: saigoneer.com
Amid the chaos of modern life and urban development, where humans are in constant, fast motion, nature is an important element to remind ourselves of and return to. In this duo exhibition by Patricia vd Moreen and Devon Nguyen, we find ourselves stepping into another world filled with harmony between humanity and nature.
“Biophilia and Naturalis” features the most recent works by two unique artists. Works of oil paintings and ceramics call to mind living entities glowing in the darkened space and reveal the connection between humanity and nature. While Patricia’s works highlight the concept of Naturalism, Devon’s works speak for the concept of Bipholia, which emphasises the harmony between humans and nature.

Source: saigoneer.com

Source: saigoneer.com

To read the full article by Saigoneer, please click on this link.
Next project | IMMENSE
IMMENSE
Its simplicity and complexity, serves as a portal to the immeasurable – seducing the viewer into the depths of the infinitesimal and the expanse of the limitless. Such a piece transcends its medium, embodying the essence of “Immense” through the poetic interplay of light and shadow, color and form.
Ho Viet Vinh

Acrylic on canvas, Maison d’Art, 2024
Next project | Phác thảo Chiến lược Quốc gia chung sống an toàn với lũ lụt tại Huế
Phác thảo Chiến lược Quốc gia chung sống an toàn với lũ lụt tại Huế
Triết lý nền tảng: Chuyển từ tư duy “chống lũ” sang “sống chung với lũ một cách thông minh và an toàn”. Coi nước lũ là một phần của hệ sinh thái và văn hóa Huế, cần được quản lý chứ không thể triệt tiêu.
[Kiến trúc sư – Quy hoạch gia Hồ Viết Vinh]
Bốn Trụ Cột Chiến Lược chính:
1. Trụ cột quy hoạch và hạ tầng thông minh
Mục tiêu: Kiến tạo một không gian sống có khả năng “co giãn” cùng với lũ.
- Phân vùng rủi ro lũ chi tiết:
- Lập bản đồ ngập lụt chi tiết đến từng con phố, khu dân cư, dựa trên các kịch bản lũ khác nhau (10 năm, 20 năm, 50 năm, 100 năm).
- Cấm xây dựng các công trình thiết yếu (bệnh viện, trường học, trung tâm cứu hộ) và khu dân cư mật độ cao trong vùng lũ trũng, sâu.
- Quy hoạch các “vùng đệm”, “không gian xanh thấm nước” dọc theo sông Hương và các phụ lưu để nước lũ có chỗ tràn vào mà không gây hại cho đô thị.
- Phát triển hạ tầng “thuận thiên”:
- Xây dựng “Thành phố bọt biển”: Thay thế bê tông hóa bằng các bề mặt thấm nước (vỉa hè thấm nước, công viên có hồ điều tiết). Khuyến khích các mái nhà xanh, hệ thống thu gom nước mưa.
- Thiết kế kiến trúc thích ứng: Quy chuẩn xây dựng mới bắt buộc các công trình trong vùng ngập phải có tầng trệt “nổi” hoặc không gian kiên cố để chứa đồ, nâng cao nền nhà, sử dụng vật liệu chịu nước.
- Hạ tầng giao thông linh hoạt:
- Phát triển hệ thống giao thông thủy nội đô (thuyền, phà) như một phương tiện chính thức trong mùa lũ.
- Thiết kế các tuyến đường tránh lũ và cầu vượt lũ.
2. Trụ cột hệ thống cảnh báo sớm và ứng phó hiệu quả
Mục tiêu: Biến mọi người dân thành một “cảm biến” và một “chiến sĩ” cứu hộ tiềm năng.
- Hiện đại hóa công nghệ dự báo:
- Lắp đặt mạng lưới trạm đo mưa, mực nước tự động theo thời gian thực.
- Ứng dụng Trí tuệ Nhân tạo (AI) để phân tích dữ liệu và đưa ra dự báo chính xác hơn về thời điểm, quy mô và phạm vi ngập lụt.
- Truyền thông cảnh báo đa kênh, dễ hiểu:
- Cảnh báo không chỉ nói “mưa bao nhiêu mm” mà phải mô tả cụ thể: “Đường Nguyễn Huệ sẽ ngập sâu 0.5m trong 3 giờ tới”, “Khu vực Gia Hội cần sơ tán trước 18h”.
- Sử dụng SMS, ứng dụng di động, loa phát thanh, và mạng xã hội.
- Chuẩn bị ứng phó cộng đồng:
- Thành lập và huấn luyện Đội phản ứng nhanh cấp phường/xã. Mỗi khu phố đều có lực lượng tại chỗ.
- Xây dựng “Bản đồ an toàn cộng đồng”: Đánh dấu các điểm sơ tán an toàn, điểm có đất cao, lộ trình di chuyển an toàn trong mùa lũ.
- Trang bị kỹ năng sống sót: Tổ chức các khóa huấn luyện cho người dân về cách di chuyển trong nước lũ, sơ cấp cứu, và sử dụng áo phao.
3. Trụ cột phát triển kinh tế – xã hội bền vững
Mục tiêu: Giảm thiểu thiệt hại kinh tế và đảm bảo an sinh xã hội trong mùa lũ.
- Bảo hiểm rủi ro thiên tai:
- Nhà nước và các doanh nghiệp cùng phát triển các gói bảo hiểm lũ lụt phổ cập và có hỗ trợ cho nhà cửa, phương tiện và tài sản của người dân, đặc biệt là các hộ kinh doanh nhỏ.
- Biến gánh nặng cứu trợ sau lũ thành một cơ chế chia sẻ rủi ro chủ động từ trước.
- Chuyển đổi mô hình sinh kế:
- Khuyến khích các mô hình kinh doanh, nông nghiệp có thể thích ứng hoặc tận dụng mùa lũ (du lịch sinh thái mùa nước nổi, nuôi trồng thủy sản theo mùa vụ).
- Hỗ trợ doanh nghiệp xây dựng kế hoạch kinh doanh mùa lũ: chủ động dự trữ hàng hóa, nâng cao kho bãi, chuyển đổi hình thức kinh doanh trực tuyến tạm thời.
4. Trụ cột nâng cao nhận thức và văn hoá ứng phó
Mục tiêu: Hình thành “GEN sống chung với lũ” trong mỗi người dân và trong cộng đồng.
- Tích hợp giáo dục vào nhà trường:
- Đưa kiến thức về lũ lụt, kỹ năng ứng phó và ý thức “thuận thiên” vào chương trình giảng dạy chính khóa từ cấp tiểu học tại Huế.
- Tổ chức diễn tập phòng chống lũ lụt định kỳ trong trường học.
- Xây dựng văn hóa “Thuận Thiên”:
- Tuyên truyền để người dân hiểu rõ “Sống ở Huế là phải biết bơi, biết dự trữ lương thực, và có kế hoạch di chuyển khi có lũ”.
- Vận động người dân không xả rác ra sông ngòi để tránh tắc nghẽn dòng chảy.
Cơ chế thực thi và giám sát
- Thành lập Ban Chỉ đạo Quốc gia về Thích ứng với Lũ lụt tại Miền Trung, do một Phó Thủ tướng đứng đầu, với sự tham gia của các Bộ, ngành và chính quyền Thành phố Huế.
- Ưu tiên ngân sách trung hạn và dài hạn cho chiến lược này, kết hợp với kêu gọi vốn ODA và đầu tư tư nhân vào các dự án hạ tầng thích ứng.
- Xây dựng cơ chế giám sát và đánh giá độc lập, công khai minh bạch tiến độ và hiệu quả của các dự án.
Kết luận: Chiến lược này không phải là một giấc mơ viển vông, mà là một lộ trình cần thiết để biến Huế từ một “nạn nhân” của lũ lụt trở thành một hình mẫu về “Thành phố Phục hồi” (Resilient City) – nơi con người và thiên nhiên cùng nhau tồn tại và phát triển bền vững.

Next project | A site visit in Can Tho city
Next project | The Ambiguity Space










